Hải đảo tự thân
- Tác giả: Ni sư Ayya Khema
- Người dịch: Diệu Liên Lý Thu Linh
- Chuyên mục: Sách tặng
Mô tả sách
Hải đảo tự thân
Tác giả: Ni sư Ayya Khema
Dịch giả: Diệu Liên Lý Thu Linh
Trước khi nhập diệt, 2500 năm trước, Ðức Phật đã giảng pháp lần cuối. Bài pháp thoại này đã được ghi lại trong Kinh Ðại Bát Niết-bàn (Trường Bộ Kinh
-Maha Parinibbana Sutta -Great Passing Discourse) và đã được lưu giữ trong Tam Tạng Kinh điển Pali, những thánh điển của Phật giáo. Trong suốt 45 năm
hoằng pháp, Ðức Phật đã chỉ dẫn cho chúng sanh bao giáo lý để đến được con đường giải thoát. Ở giai đoạn cuối đời, Ðức Phật muốn nhấn mạnh với các đệ tử của Ngài là cần đem những lời giáo huấn đó áp dụng vào cuộc sống.
Trong Kinh Ðại Bát Niết-bàn, khi ngài Ananda, vị đệ tử trung kiên và cũng là thân quyến của Ðức Phật, bày tỏ ý muốn được Ðức Phật truyền lại những lời
giáo huấn cuối cũng đến các tăng ni, Ðức Phật bảo rằng Ngài đã không giữ gì lại “trong nắm tay như một vị thầy còn muốn giữ lại điều gì đó”. Và Ðức Phật đã khuyên các đệ tử của Ngài không nên dựa vào sự dẫn dắt của Ngài. “Vi thế, Ananda, hãy làm hải đảo tự thân, hãy an trú nơi chính mình, không nên tìm kiếm sự an trú ở bên ngoài; hãy xem Pháp là hải đảo của mình, hãy xem Pháp là nơi an trú của ngươi”. Rồi Ðức Phật tiếp: “Các hàng đệ tử của ta, này
Ananda, những người hiện tại bây giờ hay sau khi ta nhập diệt, biết nương tựa nơi hải đảo tự thân. . . biết xem Pháp là hải đảo của họ, và nương trú nơi Pháp... đó là những người sẽ đạt được đạo vô thượng chánh đẳng, chánh giác, nếu họ dốc lòng tu tập”.
Hai mươi bốn bài pháp thoại trong quyển sách này được giảng theo tinh thần của Kinh Ðại Bát Niết-bàn, chú trọng vào sự thực hành nơi bản thân, ‘xem Pháp là nơi nương trú, là hải đảo của chính mình”. Các bài pháp thoại này cố gắng giảng giải các giáo lý của Ðức Phật, chính yếu dựa vào những bài kinh luận, các lời giải đáp của Ngài cho các hàng đệ tử.
Chương thứ nhất giúp các Phật tử hiểu ý nghĩa của việc ‘nương trú’ nơi Phật, Pháp và Tăng. Chương thứ hai bắt đầu bằng bài kệ tán thán Phật pháp, rồi tiếp tục khai triển thêm các phương pháp mở rộng nội tâm, kiến tánh, mà không cần phải dựa vào bất cứ cái gì bên ngoài ta. Cả hai chương này được đặt ở phần đầu của sách như một sự cúng dường, độc giả có thể đọc, nếu thích. Hoặc có thể đọc xong các chương khác, rồi trở lại hai chương đầu, có thể lúc đó ta sẽ thấy chúng có ý nghĩa hơn.
Có thể, ngay lúc này, độc giả chỉ thấy đôi ba chương có ích cho mình. Nếu chỉ có thế, đó cũng là một khởi đầu tốt đẹp, vì lúc ấy Pháp Phật nhiệm mầu đã trở thành một phần của đời sống tâm linh của chúng ta, để từ đó có thể phát triển, tăng trưởng thêm cho đến khi chúng ta hoàn toàn hòa nhập với Phật pháp.
Tôi xin tri ân tất cả các tỳ kheo ni, sadi ni, các nam nữ cư sĩ đã luôn tìm đến nghe các bài Pháp thoại của tôi. Không có họ, những bài giảng này đã không được nói ra, và có lẽ quyển sách này cũng chẳng bao giờ thành hình.
Xin gửi lời cảm tạ đặc biệt đến các bạn tôi, những người luôn hiểu, luôn rộng lượng ủng hộ các công việc của tôi, cũng như việc xuất bản quyển sách này.
Các Phật tử đã đánh máy từ các bài giảng thâu băng. Những người này đã cúng dường thời gian, công sức, và lòng từ bi trong việc truyền bá Phật pháp.
Cầu cho tất cả các vị đã giúp cho quyển sách này thành hình được nhiều thiện nghiệp. Mong rằng quyển sách này có thể mang hạnh phúc, niềm vui đến trong lòng bạn đọc.
Ayya Khema
Buddha-Haus, Ðức
Tháng 12, 1995