Mã sách: ST59

Hương vị giải thoát

  • Tác giả: Thiền sư Ajahn Chah
  • Người dịch: Phạm Kim Khánh
  • Chuyên mục: Sách tặng
Thỉnh sách miễn phí

Mô tả sách

Hương vị giải thoát

Tác giả: Thiền sư Ajahn Chah

Dịch giả: Phạm Kim Khánh

Thiền Sư Ajahn Chah

Ngài Ajahn Chah sanh trưởng từ một gia đình khá giả ở vùng đồng quê, miền Bắc xứ Thái. Ngài xuất
gia Sa Di vào lúc thiếu thời và đến 20 tuổi thì thọ giới Tỳ Khưu. Sau khi học đủ phần Kinh điển và Giáo Lý căn bản Ngài đi vào rừng sâu, học pháp hành với nhiều vịThiền sư nổi tiếng thời bấy giờ. Trong số các vị này Ngài Ajahn Mun được xem là bậc Đại Thiền Sư lỗi lạc nhất và có nhiều uy tín nhất tại Thái Lan trong thế kỷ này.

Theo truyền thống các vị tu thiền sống trong rừng Ngài Ajahn Chah không ở một nơi cố định nào mà chỉ sống dưới gốc cây và chỉ thọ thực một lần trong suốt 24 tiếng. Các Ngài dành hết thì giờ để hành thiền.

Điểm chánh yếu trong phương pháp hành thiền của Ngài Ajahn Chah là tự hiểu biết mình, bằng cách luôn luôn tự quán chiếu, luôn luôn tỉnh thức chú niệm : thân và tâm mình. Tất cảpháp hành chỉ là nhìn thẳng vào tâm và thân, theo dõi sinh hoạt của nó.

Gom tâm an trụ và làm cho tâm trở nên vắng lặng, rồi dùng tâm an trụ ấy quán chiếu thân và tâm.
Nếu tâm khôngan trụ, cứ nhìn vào và theo dõi nó. Ta sẽ thấy đặc tướng Vô Thường của vạn pháp. Cho đến trạng thái vắng lặngcủa tâm cũng là vô thường. Nếu bám níu nào đó ắt có đau khổ khi nó mất.

Theo Ngài Ajahn Chah, hành thiền không phải để thành tựu điều gì mà để bỏ đi tất cả. Cũng không phải chỉ lúc ngồi thiền hay lúc đi kinh hành mới thiền mà luôn luôn giác tỉnh chú niệm, bất cứ lúc đang làm gì. Luôn luôn giữ tâm trong hiện tại. Hay biết mỗi khi có tư tưởng phát sanh. Chỉ nhìn, rồi để nó trôi qua. Không muốn, cũng không làm điều gì để đuổi nó đi. Hãy để nó trôi qua một cách tự nhiên. Không nên giữ nó lại.

Phải trau giồi hạnh nhẫn nhục và đức tính chịu đựng. Phải kiên trì gia công, nhưng không cố gắng quá sức. Chỉ giản dị sống một cách tự nhiên, chú niệm và hay biết. Nếu buồn chán, hãy nhìn vào, quán xét tình trạng buồn chán ấy. Không nên để ngoại cảnh chi phối. Người khác tốt hay xấu, có nghiêm chỉnh trì giới hay không, nhìn vào họ không làm cho ta trong sạch hay phát triển trí tuệ. Giới luật chỉ là một công cụ giúp ta hành thiền dễ dàng, không phải là một loại khí giới để ta chỉ trích người khác. Không ai hành thiền cho mình mà mình cũng không hành được cho ai. Hãy luôn luôn chú niệm vào việc gì ta đang làm. Đó là hành thiền.